Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Những gì đã qua không trở lại



1. NHỮNG NGÔI SAO
 
Những ngôi sao trên cao, những ngôi sao sáng!
Có điều chi giữ kín ở trong mình?
Những ngôi sao giấu nghĩ suy sâu thẳm
Sức mạnh nào làm mê hoặc tâm linh?
 
Những ngôi sao thường xuyên, những ngôi sao san sát!
Có điều chi thật hùng tráng, tuyệt vời?
Sao quyến rũ tri thức đầy khao khát
Sức mạnh nào vĩ đại thế, sao ơi?
 
Và tại sao khi các người tỏa sáng
Vẫy gọi giữa trời, ôm ấp cả bao la?
Âu yếm những con tim, ngắm nhìn đằm thắm
Những ngôi sao giữa trời, những ngôi sao xa?
1911

Звезды

Звездочки ясные, звезды высокие!
Что вы храните в себе, что скрываете?
Звезды, таящие мысли глубокие,
Силой какою вы душу пленяете?

Частые звездочки, звездочки тесные!
Что в вас прекрасного, что в вас могучего?
Чем увлекаете, звезды небесные,
Силу великую знания жгучего?

И почему так, когда вы сияете,
Маните в небо, в объятья широкие?
Смотрите нежно так, сердце ласкаете,
Звезды небесные, звезды далекие!
1911
 
 

2. NHỮNG GÌ ĐÃ QUA - KHÔNG TRỞ LẠI
 
Không trở lại cùng ta đêm dịu mát
Không được nhìn người bạn gái mến thương.
Không bao giờ ta còn nghe tiếng hát
Chim hoạ mi đã vui hót trong vườn!
 
Đê
m mùa xuân đã trôi về dĩ vãng
Không nói với đêm: “Hãy quay lại, hãy chờ”.
Đ
bây giờ thời tiết mùa thu đến
Trời không ngừng trút xuống những cơn mưa.
 
Đ
ang ngủ say trong mộ người bạn gái
Tình yêu đầu đã chôn chặt trong tim.
Cơn bão mùa thu không còn thức dậy
Giấc ngủ say và máu chẳng sôi lên.
 
Bài hát kia của hoạ mi đã tắt
Về cuối trời hoạ mi đã bay xa
Không bao giờ còn vang lên tiếng hát
Trong cái đêm dịu mát đã từng ca.
 
Đã
bay đi những niềm vui thương mến
Trong cuộc đời từng nếm trải khi xưa
Giữa hồn ta giờ chỉ còn hoài niệm
Những gì đã quakhông trở lại bao giờ.
1911-1912


Что прошло - не вернуть

Не вернуть мне ту ночку прохладную,
Не видать мне подруги своей,
Не слыхать мне ту песню отрадную,
Что в саду распевал соловей!

Унеслася та ночка весенняя,
Ей не скажешь: "Вернись, подожди".
Наступила погода осенняя,
Бесконечные льются дожди.

Крепким сном спит в могиле подруга,
Схороня в своем сердце любовь.
Не разбудит осенняя вьюга
Крепкий сон, не взволнует и кровь.

И замолкла та песнь соловьиная,
За моря соловей улетел,
Не звучит уже более, сильная,
Что он ночкой прохладною пел.

Пролетели и радости милые,
Что испытывал в жизни тогда.
На душе уже чувства остылые.
Что прошло - не вернуть никогда.
1911


3. CHIỀU XUỐNG RỒI

Chiều xuống rồi. Giọt sương
Trên tầm ma lấp lóa.
Tôi đứng bên đường
Tựa vào cây liễu nhỏ.

Ánh trăng thanh sáng quá
Chiếu thẳng xuống mái nhà.
Tiếng họa mi đâu đó
Nghe thấy từ xa xa.

Ấm áp, dễ chịu như
Mùa đông bên bếp lửa.
Còn bạch dương đứng đó
Như dãy nến khổng lồ.

Xa xa bên kia sông
Rõ rành, sau rừng nhỏ
Lão gác rừng ngái ngủ
Khua hồi mõ vô hồn.
1910

Вот уж вечер. Роса

Вот уж вечер. Роса
Блестит на крапиве.
Я стою у дороги,
Прислонившись к иве.

От луны свет большой
Прямо на нашу крышу.
Где-то песнь соловья
Вдалеке я слышу.

Хорошо и тепло,
Как зимой у печки.
И березы стоят,
Как большие свечки.

И вдали за рекой,
Видно, за опушкой,
Сонный сторож стучит
Мертвой колотушкой.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét