Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Thơ ESENIN - Chiều xuân


25. CHIỀU XUÂN

Dòng sông bạc đang trôi trong yên lặng
Trong màu xanh của một buổi chiều xuân
Còn mặt trời sau đồi rừng ghé xuống
Và mặt trăng nhô ra cái sừng vàng.

Phía tây phủ dải băng màu hồng đ
Người thợ cày rảo bước trở về nhà
Bên kia đường, phía trong khu rừng nhỏ
Bài hát tình yêu hoạ mi thánh thót ca.

Hoàng hôn ân cần nghe bài hát thâm sâu
Từ phía tây một dải băng hồng đ
Mặt đất dịu dàng nhìn ngắm những ngôi sao
Và mỉm cười với bầu trời trên đó.
1911—1912

Весенний вечер

Тихо струится река серебристая
В царстве вечернем зеленой весны.
Солнце садится за горы лесистые,
Рог золотой выплывает луны.

Запад подернулся лентою розовой,
Пахарь вернулся в избушку с полей,
И за дорогою в чаще березовой
Песню любви затянул соловей.

Слушает ласково песни глубокие
С запада розовой лентой заря.
С нежностью смотрит на звезды далекие
И улыбается небу земля.
1911—1912


26. MÙA ĐÔNG

Mùa thu đã bay đi
Và mùa đông vụt đến.
Như bay trên đôi cánh
Đột ngột, chẳng nhận ra.

Băng giá kêu lẹt đẹt
Làm đông cứng nước đầm.
Những cậu bé gào thét
Vì công việc,"cám ơn".

Những hoa văn xuất hiện
Trên kính đẹp lạ thường.
Thảy mọi người đều muốn
Ngắm nghía những hoa văn.

Tuyết trên cao rơi xuống
Rồi vội vã giăng màn.
Trong mây mặt trời sáng
Sương trên tuyết long lanh.
1911-1912

Зима

Вот уж осень улетела
И примчалася зима.
Как на крыльях, прилетела
Невидимо вдруг она.

Вот морозы затрещали
И сковали все пруды.
И мальчишки закричали
Ей «спасибо» за труды.

Вот появилися узоры
На стеклах дивной красоты.
Все устремили свои взоры,
Глядя на это. С высоты

Снег падает, мелькает, вьется,
Ложится белой пеленой.
Вот солнце в облаках мигает,
И иней на снегу сверкает.
1911—1912


27. MẶT TRỜI MỌC

Cháy lên bình minh đ
Giữa bầu trời thẫm xanh
Một vệt dài rất rõ
Trong ánh sáng màu vàng.

Tia mặt trời trên cao
Chiếu vào trời sáng tỏ
Và tản ra rất xa
Những hồi quang từ đó.

Những tia sáng màu vàng
Bỗng nhiên chiếu trên đất.
Những bầu trời trong xanh
Được trải ra rộng khắp.
1911-1912

Восход солнца

Загорелась зорька красная
В небе темно-голубом,
Полоса явилась ясная
В своем блеске золотом.

Лучи солнышка высоко
Отразили в небе свет.
И рассыпались далеко
От них новые в ответ.

Лучи ярко-золотые
Осветили землю вдруг.
Небеса уж голубые
Расстилаются вокруг.
1911—1912


28. ĐÊM

Ngày mệt mỏi ngả về đêm
Con sóng ồn ào đã lặng
Mặt trời tắt và trên thế gian
Mặt trăng bơi trầm tư mặc tưởng.

Thung lũng êm ả lắng nghe
Tiếng rì rào con suối
Và cúi xuống mơ màng khu rừng tối
Nghe tiếng hát hoạ mi.

Nghe theo tiếng hát từ trên cao
Tiếng vuốt ve, thì thào con suối
Và khe khẽ nghe ra trên dòng suối
Tiếng thì thầm vui vẻ của cây lau.
1910-1912

Ночь

Усталый день склонился к ночи,
Затихла шумная волна,
Погасло солнце, и над миром
Плывет задумчиво луна.

Долина тихая внимает
Журчанью мирного ручья.
И темный лес, склоняся, дремлет
Под звуки песен соловья.

Внимая песням, с берегами,
Ласкаясь, шепчется река.
И тихо слышится над нею
Веселый шелест тростника.
1911—1912


29. NHỮNG GIỌT NƯỚC

Những giọt nước tuyệt vời như châu ngọc
Đẹp biết bao trong tia sáng màu vàng
Buồn biết bao khi âm u thời tiết
Trên cửa sổ ẩm sì của mùa thu đen.

Những người vui trong cuộc đời ngộ nghĩnh
Vĩ đại biết bao trong con mắt mọi người
Và thật đáng thương trong bóng đêm ngã xuống
Chẳng có an ủi nào cho họ trên đời.

Những giọt nước mùa thu gây ra vô kể
Những nỗi buồn, những tình cảm nặng nề.
Trên mặt kính các ngươi bò lặng lẽ
Như đi tìm điều gì thật vui kia.

Những kẻ bất hạnh trong cuộc đời tuyệt vọng
Với nỗi đau các ngươi sống hết đời.
Quá khứ vàng son không thể nào quên lãng
Và thường kêu quá khứ trở lại thôi.
1912

Капли

Капли жемчужные, капли прекрасные,
Как хороши вы в лучах золотых,
И как печальны вы, капли ненастные,
Осенью черной на окнах сырых.

Люди, веселые в жизни забвения,
Как велики вы в глазах у других
И как вы жалки во мраке падения,
Нет утешенья вам в мире живых.

Капли осенние, сколько наводите
На душу грусти вы чувства тяжелого.
Тихо скользите по стеклам и бродите,
Точно как ищете что-то веселого.

Люди несчастные, жизнью убитые,
С болью в душе вы свой век доживаете.
Милое прошлое, вам не забытое,
Часто назад вы его призываете.
1912


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét