Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Cây bạch dương màu trắng


36. CÂY BẠCH DƯƠNG

Cây bạch dương màu trắng
Bên cửa sổ nhà tôi
Đư
ợc phủ đầy tuyết trắng
Như màu bạc sáng ngời.

Trên những cành tơ lụa
Tuyết ven một đường viền
Những chùm con buông xõa
Trắng xóa dải đăng ten.

Cây bạch dương đứng đấy
Trong giấc ngủ mơ màng
Những bông tuyết đang cháy
Trong ngọn lửa màu vàng.

Còn bình minh lười nhác
Lặng lẽ đi vòng quanh
Rồi rắc thêm lớp bạc
Còn tươi rói lên cành.
1913

Берёза

Белая берёза
Под моим окном
Принакрылась снегом,
Точно серебром.

На пушистых ветках
Снежною каймой
Распустились кисти
Белой бахромой.

И стоит берёза
В сонной тишине,
И горят снежинки
В золотом огне.

А заря, лениво
Обходя кругом,
Обсыпает ветки
Новым серебром.
1913


37.
BUỒN BÃ QUÁ...

Buồn bã quá… đớn đau trong lồng ngực
Hành hạ con tim không chút xót thương
Những tiếng động buồn bã của thời gian
Không cho phép cõi lòng tôi thổn thức.

Một ý nghĩ cay đắng vẫn nằm lên
Mà không hề chịu buông tha đầu óc
Đầu như chong chóng vì tiếng động ồn
Ai nói cùng tôi sống làm sao được?

Tâm hồn tôi giờ cũng đang nức nở
Không tìm ra an ủi một người nào
Thân xác bước đi nhọc nhằn khó thở
Vẻ hoang vu và gương mặt u sầu.

Số phận trao cho ta để làm chi
Chẳng còn nơi cho mái đầu cúi xuống
Đời nghèo khổ và đời ta cay đắng
Sống mà không hạnh phúc thật nặng nề.
1913

Грустно… Душевные муки

Грустно… Душевные муки
Сердце терзают и рвут,
Времени скучные звуки
Мне и вздохнуть не дают.

Ляжешь, а горькая дума
Так и не сходит с ума…
Голову кружит от шума.
Как же мне быть… и сама

Моя изнывает душа.
Нет утешенья ни в ком.
Ходишь едва-то дыша.
Мрачно и дико кругом.

Доля! Зачем ты дана!
Голову негде склонить,
Жизнь и горька и бедна,
Тяжко без счастия жить.
1913


38.
MIỀN QUÊ TÔI BỊ BỎ

Miền quê tôi bị bỏ
Miền quê tôi bị hoang
Cả tu viện, cánh rừng
Không rộn mùa cắt cỏ.

Những ngôi nhà xiêu lệch
Mà tất cả có năm.
Những mái nhà sủi bọt
Thành gỗ lát hoàng hôn.

Dưới áo bào rơm rạ
Gió vuốt những vì kèo
Và gió kia đem vã
á
nh mặt trời lên rêu.

Quạ khoang giương cánh đập
Vào cửa sổ không sai
Anh đào như bão tuyết
Đ
ang vẫy những bàn tay.

Không còn như chuyện kể
Nhưng huyền thoại đã từng
Cây vũ mâu thì thầm
Đ
iều chi cùng lữ thứ?
1914

Край ты мой заброшенный

Край ты мой заброшенный,
Край ты мой, пустырь.
Сенокос некошеный,
Лес да монастырь.

Избы забоченились,
А и всех-то пять.
Крыши их запенились
В заревую гать.

Под соломой-ризою
Выструги стропил,
Ветер плесень сизую
Солнцем окропил.

В окна бьют без промаха
Вороны крылом,
Как метель, черемуха
Машет рукавом.

Уж не сказ ли в прутнике
Жисть твоя и быль,
Что под вечер путнику
Нашептал ковыль?
1914

39. BÃI LẦY VÀ ĐẦM NƯỚC

Bãi lầy và đầm nước
Chiếc khăn của trời xanh.
Và rừng thông xào xạc
Vàng dát trên lá cành.

Chim vành khuyên thánh thót
Giữa tán lá cây rừng
Người cắt cỏ rào rạt
Mơ bóng mát rừng thông.

Tiếng kẽo kẹt nặng nề
Xe lăn trên đồng cỏ
Mùi hương của gỗ khô
Bốc lên từ xe ngựa.

Rặng liễu lắng tai nghe
Tiếng huýt cành trong gió…
Ôi miền quê ruột rà
Ôi miền quê bị bỏ!…
1914

Топи да болота

Топи да болота,
Синий плат небес.
Хвойной позолотой
Вззвенивает лес.

Тенькает синица
Меж лесных кудрей,
Темным елям снится
Гомон косарей.

По лугу со скрипом
Тянется обоз —
Суховатой липой
Пахнет от колес.

Слухают ракиты
Посвист ветряной…
Край ты мой забытый,
Край ты мой родной.
1914


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét