Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Thơ ESENIN - Anh đào dại


57. ANH ĐÀO DẠI

Anh đào dại thơm hương
Nở hoa cùng mùa xuân
Những cành cây vàng óng
Vấn lại mớ tóc xoăn.

Quanh cây những giọt sương
Bò trườn trên thân vỏ
Dưới gốc, cỏ ngát hương
ánh bạc ngời rạng rỡ.

Bên vạt đất sát gần
Dưới gốc cây hoa khác
Có một dòng suối con
Đang toả ra ánh bạc.

Anh đào dại thơm hương
Dăng cành ra, đứng đấy
Còn hoa cỏ màu vàng
Dưới mặt trời đang cháy.

Con suối chảy rì rào
Lên lá cành vẩy nước
Những bài hát ngọt ngào
Cho anh đào suối hát.
1915

Черёмуха

Черемуха душистая
С весною расцвела
И ветки золотистые,
Что кудри, завила.

Кругом роса медвяная
Сползает по коре,
Под нею зелень пряная
Сияет в серебре.

А рядом, у проталинки,
В траве, между корней,
Бежит, струится маленький
Серебряный ручей.

Черемуха душистая,
Развесившись, стоит,
А зелень золотистая
На солнышке горит.

Ручей волной гремучею
Все ветки обдает
И вкрадчиво под кручею
Ей песенки поет.
1915
  

58. TRÊN TẤM VẢI XANH TRỜI

Trên tấm vải xanh trời
Những ngón tay đ thắm.
Trên đồng, trong rừng thẫm
Tiếng lục lạc khóc cười.

Sương giăng trong thung lũng
Rêu trải lớp bạc ra
Trăng nhìn qua mái nhà
Giống như chiếc sừng trắng.

Trên đường vẻ hiên ngang
Ngựa phi nhanh sùi bọt
Xe tam mã điên cuồng
Múa vòng khô-rô-vốt.

Các cô gái trộm nhìn
Qua bờ rào người đẹp
Chàng trai khoẻ, tóc xoăn
Đ
ang sửa chiếc mũ lệch.

Sáng hơn áo màu hồng
Bình minh xuân cháy khắp
Tấm kim loại màu vàng
Trò chuyện cùng lục lạc.
1915

На лазоревые ткани

На лазоревые ткани
Пролил пальцы багрянец.
В темной роще, по поляне,
Плачет смехом бубенец.

Затуманились лощины,
Серебром покрылся мох.
Через прясла и овины
Кажет месяц белый рог.

По дороге лихо, бойко,
Развевая пенный пот,
Скачет бешеная тройка
На поселок в хоровод.

Смотрят девушки лукаво
На красавца сквозь плетень.
Парень бравый, кучерявый
Ломит шапку набекрень.

Ярче розовой рубахи
Зори вешние горят.
Позолоченные бляхи
С бубенцами говорят.
1915

59. NÀNG TIÊN CÁ TRONG ĐÊM GIAO THỪA

Anh chẳng yêu em, người yêu của em ơi
Không âu yếm cùng em mà người khác
Em đi ra con sông phía sau đồi
Từ giã bờ em chui vào lỗ đục.

Chẳng có ai tìm ra nắm xương khô
Em trở lại mùa xuân nàng tiên cá
Còn anh sẽ đưa ngựa đến bên hồ
Em bưng nước từ bàn tay cho ngựa.

Em sẽ hát anh nghe trong âm thầm
Em buồn lắm sống cuộc đời tiên cá
Em quyến rũ và em bỏ bùa anh
Rồi sẽ đưa anh về sau bờm ngựa.

Đ
ứng trên mặt nước ngôi nhà tháp gỗ
Tiên chơi trò bịt mắt bắt dê
Từ tảng băng nhìn những ô cửa sổ
Đ
ang cháy lên sau làn khói sương mờ.

Em sẽ mang hoa cỏ đến bên giường
Và em sẽ đặt anh nằm bên cạnh
Sẽ nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương
Sẽ hôn anh thật nhiều và âu yếm!
1915

Русалка под Новый год

Ты не любишь меня, милый голубь,
Не со мной ты воркуешь, с другою.
Ах, пойду я к реке под горою,
Кинусь с берега в черную прорубь.

Не отыщет никто мои кости,
Я русалкой вернуся весною.
Приведешь ты коня к водопою,
И коня напою я из горсти.

Запою я тебе втихомолку,
Как живу я царевной, тоскую,
Заману я тебя, заколдую,
Уведу коня в струи за холку!

Ой, как терем стоит под водою —
Там играют русалочки в жмурки,—
Изо льда он, а окна-конурки
В сизых рамах горят под слюдою.

На постель я травы натаскаю,
Положу я тебя с собой рядом.
Буду тешить тебя своим взглядом,
Зацелую тебя, заласкаю!
1915


60.
MỤ PHÙ THUỶ

Trông khủng khiếp, tóc rối bời, màu trắng
Mụ phù thuỷ chạy ba chân bốn cẳng.
Còn đêm đen lặng lẽ đứng giật mình
Trăng lấy mây che làm những chiếc khăn.
Thổi vù vù ngọn gió – người hay hát
Lao vút nhanh vào rừng sâu rậm rạp.
Còn khu rừng đem doạ những mác thông
Cú vọ kêu lên sợ hãi giấu mình.
Mụ phù thuỷ vẫy bàn tay gầy guộc
Những ngôi sao từ đám mây chớp chớp.
Những con rắn treo những chiếc vòng khuyên
Rồi xoáy vòng theo cơn bão điên cuồng.
Dưới tiếng chuông kêu mụ phù thuỷ nhảy
Mây giữa trời cũng dường như run rẩy.
1915

Колдунья

Косы растрепаны, страшная, белая,
Бегает, бегает, резвая, смелая.
Темная ночь молчаливо пугается,
Шалями тучек луна закрывается.
Ветер-певун с завываньем кликуш
Мчится в лесную дремучую глушь.
Роща грозится еловыми пиками,
Прячутся совы с пугливыми криками.
Машет колдунья руками костлявыми.
Звезды моргают из туч над дубравами.
Серьгами змеи под космы привешены,
Кружится с вьюгою страшно и бешено.
Пляшет колдунья под звон сосняка.
С черною дрожью плывут облака.
1915

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét