Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Thơ ESENIN - Chào buổi sáng!


50. CHÀO BUỔI SÁNG

Những ngôi sao màu vàng lim dim ngủ
Gương mặt nước hồ lay động, rung rung
Ánh sáng lập loè, thấp thoáng trên sông
Lưới bầu trời ánh lên màu hồng đ.

Cây bạch dương mỉm cười trong ngái ngủ
Làm rối lên mái tóc mượt như tơ.
Những chùm hoa xanh sột soạt, tỉ tê
Những giọt sương màu bạc đang thắp lửa.

Cây tầm ma quanh rào như bụi rậm
Đem chưng ra ánh sáng của xà cừ
Đầu lắc lư và tinh nghịch thầm thì:
"Chào buổi sáng!"
1914

С добрым утром!

Задремали звезды золотые,
Задрожало зеркало затона,
Брезжит свет на заводи речные
И румянит сетку небосклона.

Улыбнулись сонные березки,
Растрепали шелковые косы.
Шелестят зеленые сережки,
И горят серебряные росы.

У плетня заросшая крапива
Обрядилась ярким перламутром
И, качаясь, шепчет шаловливо:
«С добрым утром!»
1914
  

51. NHỮNG BÔNG HOA TRÊN BỤC CỬA SỔ

Những bông hoa trên bục cửa sổ
Những bông hoa, ôi những bông hoa
Người ta đang chơi đàn gió
Chẳng lẽ không nghe à?

Người ta đang chơi đàn gió
Thì đã sao nào?
Tôi thích hai nốt ruồi nhỏ
Trên vầng trán cao.

Bởi em thật ngọt ngào
Mà tôi thì thô lỗ
Tôi hôn rất sàm sỡ
Vào môi bông hoa tú cầu.

Đi đâu em, đồng bóng?
Hãy ở lại cùng anh...
Hồn mệt mỏi, hãy đứng
Anh xin em hãy quên.

Em thật là dại dột
Như cô nọ, cô kia...
Bởi thế Công chúa Tuyết
Mãi mãi là ước mơ.
1924

Цветы на подоконнике

Цветы на подоконнике,
Цветы, цветы.
Играют на гармонике,
Ведь слышишь ты?

Играют на гармонике,
Ну что же в том?
Мне нравятся две родинки
На лбу крутом.

Ведь ты такая нежная,
А я так груб.
Целую так небрежно
Калину губ.

Куда ты рвешься, шалая?
Побудь, побудь...
Постой, душа усталая,
Забудь, забудь.

Она такая дурочка,
Как те и та...
Вот потому Снегурочка
Всегда мечта.
1924
  

52. CƠN BÃO

Những chiếc lá rung lên, những cây phong lúc lắc
Từ những cành vàng một đám bụi bay lên...
Những ngọn gió thét gào, rừng xanh sột soạt
Cây vũ mâu khô với tiếng vọng thì thầm...

Bên cửa sổ bão u sầu đang khóc
Liễu cúi mình xuống mặt kính mờ
Cành lắc lư còn đầu thì cúi gục
Nhìn vào sương với một nỗi buồn lo...

Từ đằng xa bò ra mây đen sẫm
Còn dòng sông đang giận dữ thét gào
Bụi nước thành dòng bắn toé lên cao
Như quăng mặt đất một bàn tay rất mạnh.
1914-1915

Буря

Дрогнули листочки, закачались клены,
С золотистых веток полетела пыль...
Зашумели ветры, охнул лес зеленый,
Зашептался с эхом высохший ковыль...

Плачет у окошка пасмурная буря,
Понагнулись ветлы к мутномы стеклу,
И качают ветки, голову понуря,
И с тоской угрюмой смотрят в полумглу...

А вдали, чернея, выползают тучи,
И ревет сердито грозная река,
Подымают брызги водяные кручи,
Словно мечет землю сильная рука.
1914-1915


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét