161.
GỬI CHÚ CHÓ NHÀ KACHALOV
Jim, hãy đưa ta bàn chân lấy may
Bàn chân thế chưa bao giờ được ngắm.
Nào, hai ta cùng sủa dưới trăng này
Trong tiết trời lặng yên và thanh vắng
Jim, hãy đưa ta bàn chân lấy may.
Nào, Jim yêu, đừng liếm ta rối rít
Hiểu cùng ta một điều tối giản đơn
Bởi đời là gì Jim đâu có biết
Có biết đâu đáng sống lắm trên trần.
Chủ của Jim đáng yêu và danh tiếng
Khách khứa thường hay lui tới đầy nhà
Ai cũng cố mỉm cười và âu yếm
Vuốt ve bộ lông Jim mượt như tơ.
Trong loài chó, quả là Jim tuyệt đẹp
Với vẻ đáng yêu, tin cậy, dịu dàng
Jim chẳng thèm hỏi han chi ai hết
Như người say, cứ sấn đến đòi hôn.
Jim yêu dấu, giữa bao nhiêu khách đấy
Có đủ hạng người thế nọ thế này.
Nhưng một nàng buồn, lặng hơn hết thảy
Có bỗng tình cờ từng ghé đến đây.
Nếu nàng đến, giao phó cho Jim đấy
Dù vắng ta, hãy đắm đuối nhìn nàng
Thay ta hôn bàn tay thật dịu dàng
Vì tất cả, có và không có lỗi.
1925
Jim, hãy đưa ta bàn chân lấy may
Bàn chân thế chưa bao giờ được ngắm.
Nào, hai ta cùng sủa dưới trăng này
Trong tiết trời lặng yên và thanh vắng
Jim, hãy đưa ta bàn chân lấy may.
Nào, Jim yêu, đừng liếm ta rối rít
Hiểu cùng ta một điều tối giản đơn
Bởi đời là gì Jim đâu có biết
Có biết đâu đáng sống lắm trên trần.
Chủ của Jim đáng yêu và danh tiếng
Khách khứa thường hay lui tới đầy nhà
Ai cũng cố mỉm cười và âu yếm
Vuốt ve bộ lông Jim mượt như tơ.
Trong loài chó, quả là Jim tuyệt đẹp
Với vẻ đáng yêu, tin cậy, dịu dàng
Jim chẳng thèm hỏi han chi ai hết
Như người say, cứ sấn đến đòi hôn.
Jim yêu dấu, giữa bao nhiêu khách đấy
Có đủ hạng người thế nọ thế này.
Nhưng một nàng buồn, lặng hơn hết thảy
Có bỗng tình cờ từng ghé đến đây.
Nếu nàng đến, giao phó cho Jim đấy
Dù vắng ta, hãy đắm đuối nhìn nàng
Thay ta hôn bàn tay thật dịu dàng
Vì tất cả, có và không có lỗi.
1925
Собаке Качалова
Дай, Джим, на счастье лапу
мне,
Такую лапу не видал я
сроду.
Давай с тобой полаем при
луне
На тихую, бесшумную
погоду.
Дай, Джим, на счастье
лапу мне.
Пожалуйста, голубчик, не
лижись.
Пойми со мной хоть самое
простое.
Ведь ты не знаешь, что
такое жизнь,
Не знаешь ты, что жить на
свете стоит.
Хозяин твой и мил и
знаменит,
И у него гостей бывает в
доме много,
И каждый, улыбаясь,
норовит
Тебя по шерсти бархатной
потрогать.
Ты по-собачьи дьявольски
красив,
С такою милою доверчивой
приятцей.
И, никого ни капли не
спросив,
Как пьяный друг, ты
лезешь целоваться.
Мой милый Джим, среди
твоих гостей
Так много всяких и
невсяких было.
Но та, что всех
безмолвней и грустней,
Сюда случайно вдруг не
заходила?
Она придет, даю тебе
поруку.
И без меня, в ее
уставясь взгляд,
Ты за меня лизни ей
нежно руку
За все, в чем был и не
был виноват.
1925
162. NGỰA VÀ XE TRƯỢT TUYẾT
Những con ngựa và những xe trượt tuyết
Rõ một điều quỉ mang xuống trần gian.
Trên thảo nguyên phi nước đại ngang tàng
Tiếng nhạc ngựa cười vang, trào nước mắt.
Không trăng sáng, chẳng còn nghe tiếng chó
Phía ngoài rìa chốn hoang mạc xa xăm
Hãy gắng giữ, cuộc đời ta điên cuồng
Đến muôn thuở ta đã già đâu chứ.
Mặc đêm tối, hãy hát lên xà ích
Nếu ngươi cần ta sẽ hát cùng ngươi
Hát về một thời tuổi trẻ vui tươi
Về ánh mắt những cô nàng tinh nghịch.
Có nhiều khi mũ lông ngươi đội lệch
Rồi gióng ngựa vào giữa hai càng xe
Chỉ người ta kêu tên, hãy nhớ về
Khi đè trên lớp cỏ khô, ghì chặt.
Và phong thái lấy từ đâu chẳng biết
Khi giữa đêm hôm khuya khoắt vắng tanh
Đã từng rủ rê không chỉ một nàng
Sau tiếng đàn ta-lin-ka khoan nhặt.
Tất cả đi qua, tóc ta giờ thưa bớt
Ngựa không còn, sân nhà rộng thênh thang
Tiếng đàn nay đã chùng xuống, u buồn
Quên hết mất những điều xưa đã học.
Nhưng dù sao, lửa lòng đâu đã tắt
Ta vẫn còn yêu tuyết với giá băng.
Về tất cả những gì đã xa xăm
Tiếng nhạc ngựa cười vang trào nước mắt.
19-9-1925
Những con ngựa và những xe trượt tuyết
Rõ một điều quỉ mang xuống trần gian.
Trên thảo nguyên phi nước đại ngang tàng
Tiếng nhạc ngựa cười vang, trào nước mắt.
Không trăng sáng, chẳng còn nghe tiếng chó
Phía ngoài rìa chốn hoang mạc xa xăm
Hãy gắng giữ, cuộc đời ta điên cuồng
Đến muôn thuở ta đã già đâu chứ.
Mặc đêm tối, hãy hát lên xà ích
Nếu ngươi cần ta sẽ hát cùng ngươi
Hát về một thời tuổi trẻ vui tươi
Về ánh mắt những cô nàng tinh nghịch.
Có nhiều khi mũ lông ngươi đội lệch
Rồi gióng ngựa vào giữa hai càng xe
Chỉ người ta kêu tên, hãy nhớ về
Khi đè trên lớp cỏ khô, ghì chặt.
Và phong thái lấy từ đâu chẳng biết
Khi giữa đêm hôm khuya khoắt vắng tanh
Đã từng rủ rê không chỉ một nàng
Sau tiếng đàn ta-lin-ka khoan nhặt.
Tất cả đi qua, tóc ta giờ thưa bớt
Ngựa không còn, sân nhà rộng thênh thang
Tiếng đàn nay đã chùng xuống, u buồn
Quên hết mất những điều xưa đã học.
Nhưng dù sao, lửa lòng đâu đã tắt
Ta vẫn còn yêu tuyết với giá băng.
Về tất cả những gì đã xa xăm
Tiếng nhạc ngựa cười vang trào nước mắt.
19-9-1925
Эх вы, сани! А кони,
кони!
Эх вы, сани! А кони,
кони!
Видно, черт их на землю
принес.
В залихватском степном
разгоне
Колокольчик хохочет до
слез.
Ни луны, ни собачьего
лая
В далеке, в стороне, в
пустыре.
Поддержись, моя жизнь
удалая,
Я еще не навек постарел.
Пой, ямщик, вперекор
этой ночи,
Хочешь, сам я тебе
подпою
Про лукавые девичьи очи,
Про веселую юность мою.
Эх, бывало, заломишь
шапку,
Да заложишь в оглобли
коня,
Да приляжешь на сена
охапку,—
Вспоминай лишь, как
звали меня.
И откуда бралась осанка,
А в полуночную тишину
Разговорчивая тальянка
Уговаривала не одну.
Все прошло. Поредел мой
волос.
Конь издох, опустел наш
двор.
Потеряла тальянка голос,
Разучившись вести
разговор.
Но и все же душа не
остыла,
Так приятны мне снег и
мороз,
Потому что над всем, что
было,
Колокольчик
хохочет до слез.
19
сентября 1925
163. ĐÊM MÀU XANH
Đêm màu xanh và đêm đầy trăng
Ta xưa trẻ trung, xinh đẹp đã từng.
Không giữ lại và không hề lặp lại
Tất cả bay qua… bay xa… bay mãi…
Ánh mắt nhạt nhòa, con tim giá băng…
Hạnh phúc màu xanh! Ôi những đêm trăng!
05-10-1925
Đêm màu xanh và đêm đầy trăng
Ta xưa trẻ trung, xinh đẹp đã từng.
Không giữ lại và không hề lặp lại
Tất cả bay qua… bay xa… bay mãi…
Ánh mắt nhạt nhòa, con tim giá băng…
Hạnh phúc màu xanh! Ôi những đêm trăng!
05-10-1925
Вечером синим, вечером
лунным
Вечером синим, вечером
лунным
Был я когда-то красивым
и юным.
Неудержимо, неповторимо
Все пролетело… далече…
мимо…
Сердце остыло, и выцвели
очи…
Синее
счастье! Лунные ночи!
4/5
октября 1925
164. BÌNH NGUYÊN TUYẾT TRẮNG
Bình nguyên tuyết trắng, trăng màu trắng
Chiếc áo quan trùm kín cả đất trời.
Những cây bạch dương khóc trong rừng vắng
Ai chết nơi này? Ai chết? Chính là tôi?
1925
Снежная равнина, белая
луна
Снежная равнина, белая
луна,
Саваном покрыта наша
сторона.
И берёзы в белом плачут
по лесам.
Кто погиб здесь? Умер?
Уж не я ли сам?
4/5
октября 1925
165. ÔI BÃO TUYẾT
Ôi bão tuyết, rõ mi đồ quái quỉ
Đóng hàng đinh trắng toát lên mái nhà.
Chỉ có ta, chỉ mình ta không sợ
Con tim ngang tàng ta đóng tiếp vào mi.
1925
165. ÔI BÃO TUYẾT
Ôi bão tuyết, rõ mi đồ quái quỉ
Đóng hàng đinh trắng toát lên mái nhà.
Chỉ có ta, chỉ mình ta không sợ
Con tim ngang tàng ta đóng tiếp vào mi.
1925
Ах, метель такая, просто
чёрт возьми!
Ах, метель такая, просто
чёрт возьми!
Забивает крышу белыми
гвоздьми.
Только мне не страшно, и
в моей судьбе
Непутёвым сердцем я
прибит к тебе.
4/5
октября 1925
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét