89.
Ở TRÊN MÂY CAO VÚT
Ở
trên mây cao vút, người gác cổng
Những
cửa xanh ngày hãy mở giùm tôi.
Trong
đêm này có một thiên thần trắng
Con
ngựa của tôi đã cướp mất rồi.
Thượng
Đế ơi, Ngài thừa thãi, đâu cần
Con
ngựa tôi – sức mạnh và trụ đỡ.
Tôi
nghe tiếng ngựa hý lên, nức nở
Khi
cắn vào cái dây xích màu vàng.
Tôi
nhìn thấy ngựa giãy rồi va đập
Giật
và lắc dây thòng lọng chật căng
Và
bay lên từ ngựa, giống như trăng
Vào
màn sương sợi lông màu hung nhạt.
1917
Отвори мне, страж
заоблачный
Отвори мне, страж
заоблачный,
Голубые двери дня.
Белый ангел этой
полночью
Моего увел коня.
Богу лишнего не надобно,
Конь мой — мощь моя и
крепь.
Слышу я, как ржет он
жалобно,
Закусив златую цепь.
Вижу, как он бьется,
мечется,
Теребя тугой аркан,
И летит с него, как с
месяца,
Шерсть
буланая в туман.
1917
90.
NHỮNG BÀI HÁT
Những
bài hát, các người kêu gì vậy?
Hay
cho các người ta đã không còn?
Những
sợi dây của yên lặng màu xanh
Ta
học được bện vào tóc rồi đấy.
Ta
muốn trở thành nghiêm khắc và lặng lẽ
Im
lặng này ta học ở ngôi sao.
Cây
liễu bên đường thật sung sướng biết bao
Đứng
canh chừng nước Nga thiu thiu ngủ.
Trong
ánh trăng thu thật sung sướng vô cùng
Chỉ
một mình lượn lờ trên hoa cỏ
Và
đi nhặt bên đường từng bông lúa
Bỏ
vào hồn - cái bị kẻ ăn xin.
Nhưng
màu xanh đồng bằng không chữa bệnh.
Hay
tại vì không thổi bài hát lên?"
Ngọn
gió bằng cái chổi lúa màu vàng
Đang
quét sạch con đường ta bằng phẳng.
Và
bởi thế ta vui trên rừng rậm
Nghe
tiếng kêu trong gió nghẹn ngào rằng:
"Con
người ơi, hãy sống cho lạnh lùng
Như
mùa thu vàng của cây gia, cây đoạn.
1917
Песни, песни, о чём вы
кричите?
Песни, песни, о чём вы
кричите?
Иль вам нечего больше
дать?
Голубого покоя нити
Я учусь в мои кудри
вплетать.
Я хочу быть тихим и строгим.
Я молчанью у звёзд
учусь.
Хорошо ивняком при
дороге
Сторожить задремавшую
Русь.
Хорошо в эту лунную
осень
Бродить по траве одному
И сбирать на дороге
колосья
В обнищалую душу-суму.
Но равнинная синь не
лечит.
Песни, песни, иль вас не
стряхнуть?..
Золотистой метёлкой
вечер
Расчищает мой ровный
путь.
И так радостен мне над
пущей
Замирающий в ветре крик:
"Будь же холоден
ты, живущий,
Как
осеннее золото лип".
1917
91.
CON ĐƯỜNG ÁNH BẠC
Con
đường ánh bạc
Ngươi
gọi ta đi đâu?
Ngôi
sao như ngọn nến thắp
Đang
chiếu sáng trên đầu.
Vui
hay buồn ngươi đang làm cho ấm?
Hay
là đang muốn chạy tới điên cuồng?
Hãy
giúp ta bằng con tim mùa xuân
Để
ta yêu tuyết của ngươi cứng rắn.
Hãy
cho ta bình minh làm xe trượt
Và
một cành liễu nhỏ buộc dây cương.
Có
thể lắm, đến cổng trời chót vót
Ta
tự mình, tới đó, dẫn ta lên.
1917
Серебристая дорога
Серебристая дорога,
Ты зовёшь меня куда?
Свечкой чисточетверговой
Над тобой горит звезда.
Грусть ты или радость
теплишь?
Иль к безумью правишь
бег?
Помоги мне сердцем
вешним
Долюбить твой жёсткий
снег.
Дай ты мне зарю на
дровни,
Ветку вербы на узду.
Может быть, к вратам
Господним
Сам
себя я приведу.
1917
92.
NIỀM HẠNH PHÚC DẠI DỘT
Này
đây mi, niềm hạnh phúc dại dột
Với
những ô cửa sổ trắng ra vườn!
Đang
bơi trong lặng lẽ hoàng hôn
Trên
đầm nước như thiên nga màu đỏ.
Ta
chào mi, vẻ lặng yên vàng úa
Trong
nước hồ với bóng của bạch dương!
Trên
mái nhà quạ nhỏ cả một đàn
Đang
phụng sự ngôi sao chiều nho nhỏ.
Ở
đâu đó sau vườn, không mạnh dạn
Nơi
mà đang đua nở hoa kim ngân
Một
cô gái dễ thương áo trắng
Đang
hát lên một bài hát dễ thương.
Đang
trải ra chiếc áo thụng màu xanh
Từ
cánh đồng hơi gió đêm dịu mát...
Ơi
niềm hạnh phúc dễ thương, dại dột
Vẻ
xinh tươi đôi má màu hồng!
1918
Вот оно, глупое счастье
Вот оно, глупое счастье
С белыми окнами в сад!
По пруду лебедем красным
Плавает тихий закат.
Здравствуй, златое
затишье
С тенью березы в воде!
Галочья стая на крыше
Служит вечерню звезде.
Где-то за садом,
несмело,
Там, где калина цветет,
Нежная девушка в белом
Нежную песню поет.
Стелется синею рясой
С поля ночной холодок…
Глупое, милое счастье,
Свежая
розовость щек!
1918
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét