68.
ĐANG DẦN TẮT HOÀNG HÔN
Đang dần tắt hoàng hôn đôi cánh đỏ
Bờ giậu kia lặng lẽ ngủ trong sương.
Đừng buồn nhé, ngôi nhà tôi trắng xoá
Rằng hai ta chỉ còn lại một mình.
Ánh trăng thanh lau chùi trên mái rạ
Như cái tù và bao phủ màu xanh
Tôi không bước ra vội vàng, tất tả
Tiễn cô ấy ra sau những đống rơm.
Tôi biết rằng thời gian làm lành hẳn
Nỗi đau này như ngày tháng dần trôi
Và đôi môi, và tâm hồn trong trắng
Cô ấy sẽ lo gìn giữ cho người.
Không mạnh mẽ, kẻ niềm vui cầu khẩn
Chỉ những người kiêu hãnh sống mà thôi.
Rồi người ta sẽ vội vàng đem quẳng
Như cái vành đai đã han gỉ hết rồi.
Tôi không buồn trông chờ nơi số phận
Tuyết bột kia sẽ dữ dội xoáy vòng.
Rồi một ngày cô ấy chắc sẽ đến
Nhà của tôi và sưởi ấm cho con.
Cô ấy sẽ cởi khăn và áo ấm
Và cùng tôi bên bếp lửa sẽ ngồi
Rồi lặng lẽ nói những lời âu yếm
Rằng đứa con rất giống với tôi.
1916
Đang dần tắt hoàng hôn đôi cánh đỏ
Bờ giậu kia lặng lẽ ngủ trong sương.
Đừng buồn nhé, ngôi nhà tôi trắng xoá
Rằng hai ta chỉ còn lại một mình.
Ánh trăng thanh lau chùi trên mái rạ
Như cái tù và bao phủ màu xanh
Tôi không bước ra vội vàng, tất tả
Tiễn cô ấy ra sau những đống rơm.
Tôi biết rằng thời gian làm lành hẳn
Nỗi đau này như ngày tháng dần trôi
Và đôi môi, và tâm hồn trong trắng
Cô ấy sẽ lo gìn giữ cho người.
Không mạnh mẽ, kẻ niềm vui cầu khẩn
Chỉ những người kiêu hãnh sống mà thôi.
Rồi người ta sẽ vội vàng đem quẳng
Như cái vành đai đã han gỉ hết rồi.
Tôi không buồn trông chờ nơi số phận
Tuyết bột kia sẽ dữ dội xoáy vòng.
Rồi một ngày cô ấy chắc sẽ đến
Nhà của tôi và sưởi ấm cho con.
Cô ấy sẽ cởi khăn và áo ấm
Và cùng tôi bên bếp lửa sẽ ngồi
Rồi lặng lẽ nói những lời âu yếm
Rằng đứa con rất giống với tôi.
1916
Гаснут красные крылья
заката
Гаснут красные крылья
заката,
Тихо дремлют в тумане
плетни.
Не тоскуй, моя белая
хата,
Что опять мы одни и
одни.
Чистит месяц в
соломенной крыше
Обоймённые синью рога.
Не пошел я за ней и не
вышел
Провожать за глухие
стога.
Знаю, годы тревогу
заглушат.
Эта боль, как и годы,
пройдет.
И уста, и невинную душу
Для другого она бережет.
Не силен тот, кто
радости просит,
Только гордые в силе
живут.
А другой изомнет и
забросит,
Как изъеденный сырью
хомут.
Не с тоски я судьбы
поджидаю,
Будет злобно крутить
пороша́.
И придет она к нашему краю
Обогреть своего малыша.
Снимет шубу и шали
развяжет,
Примостится со мной у
огня...
И спокойно и ласково
скажет,
Что ребенок похож на
меня.
1916
69. NƠI BÍ ẨN MUÔN ĐỜI
Nơi bí ẩn muôn đời thiu thiu ngủ
Có những cánh đồng không phải nơi tôi.
Tôi, người khách vô tình, người lữ thứ
Mặt đất ơi, trên đồi núi của Người.
Những cánh rừng rộng mênh mông và nước
Và vững vàng những đôi cánh trên cao.
Nhưng thế kỷ, tháng năm và khoảnh khắc
Đã làm mờ sự chạy những vì sao.
Tôi không hôn bằng Người đâu, mặt đất
Và cũng không gắn bó số phận mình.
Con đường mới của tôi trời sắp đặt
Từ khi mặt trời mọc ở phương đông.
Từ buổi đầu, cho tôi, trời sắp đặt
Vào bóng đêm câm nín tôi bay.
Không điều gì trong phút giây ly biệt
Không điều gì tôi bỏ lại cho ai.
Nhưng cho hoà bình ở trên cao lắm
Yên lặng này, nơi nằm ngủ cơn mưa
Hai mặt trăng tôi thắp trên vực thẳm
Những con mắt không tắt bao giờ.
1916
Там, где вечно дремлет
тайна
Там, где вечно дремлет
тайна,
Есть нездешние поля.
Только гость я, гость случайный
На горах твоих, земля.
Широки леса и воды,
Крепок взмах воздушных
крыл.
Но века твои и годы
Затуманил бег светил.
Не тобой я поцелован,
Не с тобой мой связан
рок.
Новый путь мне уготован
От захода на восток.
Суждено мне изначально
Возлететь в немую тьму.
Ничего я в час
прощальный
Не оставлю никому.
Но за мир твой, с выси
звездной,
В тот покой, где спит
гроза,
В две луны зажгу над
бездной
Незакатные
глаза.
1916
70. HÃY CÒN CHƯA KHÔ CƠN MƯA CHIỀU QUA
Hãy còn chưa khô cơn mưa chiều qua
Trên cây cỏ giọt nước xanh còn đọng!
Đang buồn bã đất cày trên đồng ruộng
Và héo mòn, gục xuống bụi rau lê.
Quanh vũng nước, trên đường, ta lượn khắp
Ngày mùa thu vẻ hoang dại, rụt rè.
Và trong mỗi người đàn ông ta gặp
Ta muốn nhận ra gương mặt mùa thu.
Ngươi mỗi ngày đẹp hơn và ẩn ước
Khi nhìn vào miền đất chẳng rõ ràng.
Ta dành cho ngươi chỉ niềm hạnh phúc
Của chúng ta và tình bạn thuỷ chung.
Và nếu như cái chết theo ý trời
Bằng bàn tay ta làm ngươi nhắm mắt
Ta thề bằng cái bóng trên đồng sạch
Ta sẽ đi theo cái chết và ngươi.
1916
70. HÃY CÒN CHƯA KHÔ CƠN MƯA CHIỀU QUA
Hãy còn chưa khô cơn mưa chiều qua
Trên cây cỏ giọt nước xanh còn đọng!
Đang buồn bã đất cày trên đồng ruộng
Và héo mòn, gục xuống bụi rau lê.
Quanh vũng nước, trên đường, ta lượn khắp
Ngày mùa thu vẻ hoang dại, rụt rè.
Và trong mỗi người đàn ông ta gặp
Ta muốn nhận ra gương mặt mùa thu.
Ngươi mỗi ngày đẹp hơn và ẩn ước
Khi nhìn vào miền đất chẳng rõ ràng.
Ta dành cho ngươi chỉ niềm hạnh phúc
Của chúng ta và tình bạn thuỷ chung.
Và nếu như cái chết theo ý trời
Bằng bàn tay ta làm ngươi nhắm mắt
Ta thề bằng cái bóng trên đồng sạch
Ta sẽ đi theo cái chết và ngươi.
1916
Еще не высох дождь
вчерашний
Еще не высох дождь
вчерашний -
В траве зеленая вода!
Тоскуют брошенные пашни,
И вянет, вянет лебеда.
Брожу по улицам и лужам,
Осенний день пуглив и
дик.
И в каждом встретившемся
муже
Хочу постичь твой милый
лик.
Ты все загадочней и
краше
Глядишь в неясные края.
О, для тебя лишь счастье
наше
И дружба верная моя.
И если смерть по божьей
воле
Смежит глаза твои рукой,
Клянусь, что тенью в
чистом поле
Пойду за смертью и
тобой.
1916
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét